Trong lúc này đầu óc tôi một mảnh trống rỗng.
Tôi muốn bỏ chạy. Nếu thân thể tôi có ở đây thì chắc chắn tôi sẽ bỏ chạy ngay. Thế nhưng bây giờ đang trong cảnh mộng, đối tượng của nó thì đang chôn chân như tượng ở đây thì tôi chạy được bao xa?
Tôi nhìn thấy cả ba con ma đều bị dọa đến cứng đờ, không một chút nhúc nhích.
Mà những con ma trong khu dân cư thì đang ngước đầu nhìn chằm chằm tòa lầu số 6, rồi bắt đầu chầm chầm di chuyển. Họ giống như mấy con zombie trong phim điện ảnh, hành động chậm chạp cứng ngắc. Nhưng mục tiêu của họ thì chắc chắn là tòa lầu số 6.
Mấy con ma đứng sát cổng khu dân cư di chuyển ngang qua trước mặt ba con ma kia.
Dù tôi đã lùi lại rồi nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng những vết thương gớm ghiếc từ trên người những con ma ấy. Những vết thương đó đã không còn chảy máy nữa, cơ thịt đều đã thối rữa trở thành màu trắng nhợt. Nhưng càng như thế thì cáng đáng sợ hơn.