"Hai ông bà không báo cảnh sát tìm kiếm sao?"
"Tìm cái gì mà tìm? Cái thằng thối tha làm ra loại chuyện đó, tôi đã không đánh chết nó lại còn nuôi nó thêm hai năm trời cho nó ăn uống, còn giúp nó đóng học phí, chưa đủ sao hả!"
"Được rồi ông, ông đừng ồn ào nữa."
"Đều là chuyện mà bà làm ra! Đều do bà nuông chiều nó!"
"Cái gì mà tôi nuông chiều chứ!"
"Ông bà, xin hỏi một chút, hai ông bà hoàn toàn không biết tung tích của Tạ Dương sao?"
"Không biết. Nó chết càng tốt!"
"Ông…"
"Bà Tạ cũng không biết sao?"
"Có phải bà giấu tôi liên lạc với nó không? Có phải bà còn gửi tiền cho nó không hả?"
"Không có! Tôi thì có thể gửi tiền gì cho nó chứ! Tôi cũng không biết nó chạy đi đâu nữa. Nó cũng chưa từng gọi điện thoại cho tôi…"
"Trước khi Tạ Dương mất tích thì có biểu hiện gì không?"
"Vẫn là cái bộ dạng đáng chết đó."
"Bà Tạ?"
"Không… không có gì cả, vẫn giống như thường."