"Số lượng người mà nó giết trước đó có lẽ đã đủ năng lượng cần thiết cho việc sinh sản rồi." Mặt Nam Cung Diệu trầm như nước, "Tính toán trước đó đã sai. Nó còn cố tình ngụy trang nữa. Cái thứ này…"
Không còn gì nghi ngờ nữa, con Niên Thú đó đã đánh lừa được đôi mắt anh ta, đánh lừa được năng lực của Nam Cung Diệu rồi. Thậm chí lúc đi tàn sát khắp nơi trước đấy, nó còn cố tình che giấu số lượng người chết nữa.
Nam Cung Diệu kéo theo tôi trốn đi.
Con Niên Thú giống như một cơn gió màu đen, lướt qua lướt lại giữa vòng vây của cảnh sát đặc nhiệm, chốc chốc lại có người ngã xuống. Nó hình như còn chưa vội rời đi.
Trần Dật Hàm hỏi: "Nó định làm gì?"
Nam Cung Diệu và Cổ Mạch cùng chau mày.
Vòng vây của đội đặc nhiệm đã thay đổi. Có một đặc nhiệm rống lên một tiếng, bắt đầu xả súng điên cuồng để trút giận.