Tôi không rõ rốt cuộc Trần Dật Hàm bên kia đã gặp phải chuyện gì, nhưng bây giờ xem ra anh ta đã giải quyết được vấn đề đó rồi.
Không lâu sau, đội đặc nhiệm tiếp ứng mà Trần Dật Hàm nói đã đến. Họ theo hàng ngũ chỉnh tề mà tiến vào, sau khi xác định mục tiêu rõ ràng thì bao vây tòa nhà lại. Tôi trông thấy trong tòa lầu bên cạnh cũng đã xuất hiện bóng dáng của cảnh sát đặc nhiệm, gác nòng súng lên cửa sổ, ngắm vào tòa nhà nhỏ bên này.
Trong tòa nhà nhỏ đó từ lâu đã không còn âm thanh gì nữa, bộ đàm và điện thoại bên trong cũng không có ai gọi hay nhận nữa rồi.
Vẻ mặt mỗi một người có mặt ở đây đều vô cùng nặng nề.
Con Niên Thú không hề chạy ra ngoài. Đây có lẽ là một tin tức tốt duy nhất.
Nhưng tôi rất nghi ngờ, với tốc độ của con Niên Thú ấy, nếu nó muốn chạy thì những cảnh sát đặc nhiệm ở đây có thể ngăn cản được nó hay không?