Tôi nhanh chóng gọi điện cho Huyền Thanh Chân Nhân, nhưng di động của ông ấy vẫn trong trạng thái tắt nguồn.
Lòng tôi trầm xuống, lại đi gọi điện cho đám Tí Còi.
Từ chỗ Tí Còi thì tôi lại biết được một tin tức tốt.
"Vừa mới sáng sớm, ông lão đó đã đi ra ngoài nhờ giúp đỡ. Nghe nói đội cứu trợ mới đã vào trong và đưa những người trong khách sạn ra ngoài. Không có ai chết tuy nhiên tất cả đều bị thương. Trong đó hình như xảy ra một vụ sụt lở." Tí Còi nói.
Tin này đương nhiên là nghe được từ chỗ của Trần Dật Hàm.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Có vẻ như những cô gái mặt chim và đám quái vật đầu chim đó thật sự đã biến mất.
Thứ khiến cho Huyền Thanh Chân Nhân thất bại không phải là cái bát sứ mà là những linh hồn kì lạ kia.
Cũng là do trùng hợp, Huyền Thanh Nhân Nhân đúng lúc đó lại gặp phải cái chết của Gia Cát Văn.
Nghĩ đến đây thì tôi ngơ ra.
Thật sự chỉ là trùng hợp ư?