Đi ăn một bữa cơm để chúc mừng nhưng lại không hề có chút hương vị vui vẻ gì, ngược lại tâm trạng của tất cả mọi người đều trở nên nặng nề.
Chúng tôi cũng không nói gì thêm với Nam Cung Diệu nữa. Lúc ra về, tôi, Tí Còi và Gã Béo đều cảm thấy có chút choáng váng, trái ngược với chúng tôi thì Trần Dật Hàm lại rất tỉnh táo.
"Nam Cung Diệu có lẽ biết được gì đó." Trần Dật Hàm nói.
Đầu của tôi bị gió đêm thổi một cái, bất giác rùng mình.
"Sau khi Cổ Mạch mất tích, Diệp Thanh chắc chắn đã thực hiện hành động nào đó. Nếu suy nghĩ kĩ lại thì có lẽ toàn bộ những kế hoạch của anh ta đều đã bắt đầu từ lúc đó rồi, không thì ít nhất cũng bắt đầu lên kế hoạch tìm kiếm. Đến khi Nam Cung Diệu mất tích, có lẽ đã có vài hành động rồi." Trần Dật Hàm phân tích.
Trần Hiểu Khâu tiếp lời: "Nhưng hai người họ không nguyện ý nói ra."