Tiếng mở cửa nghe rất kì quái, lại còn có cả tiếng vọng lại. Chuỗi tiếng vang ấy cũng không bình thường, tựa như tiếng vang của những đường hầm kín hay hang động trên núi vậy. Nhưng trong phòng bệnh của bệnh viện, làm sao thể có dạng âm thanh ấy được.
Theo sau cánh cửa bị mở là một cái bóng đen dài ngoằng từ bên ngoài đổ vào.
Người đó đứng yên trước cửa phòng. Ngoài hành lang vẫn còn bật đèn, trong phòng thì tối đen, chỉ còn chút ánh sáng của nhiệt kế điện tử. Người ấy quay lưng lại với ánh sáng, nên tôi chỉ có thể nhìn rõ được vóc dáng.
Cái vóc dáng ấy hơi kì quái.
Con ác ma giật mình tỉnh giấc từ trong mộng, vội vàng trở mình nhìn về phía cửa phòng.
Vương Di Quân thì lộ vẻ phấn khích, bỏ điện thoại xuống.
Tôi nhìn kĩ màn hình điện thoại, trên ấy là một quái nhân không da, đã mất đi tròng mắt, trong ô hội thoại bên dưới còn cung cấp ba hạng mục lựa chọn, dường như đây là một loại trò chơi kinh dị.