Tôi không có cách nào để liên lạc với Huyền Thanh Chân Nhân liền gọi điện thoại cho Cổ Mạch.
Tí Còi thấy tôi như vậy, không hỏi thêm gì nữa mà yên lặng chờ tôi xong việc.
Cổ Mạch nghe điện thoại, anh ta có vẻ có sức sống hơn nhiều so với lần liên lạc trước, tôi lại nghe thấy tiếng chơi game ở đầu dây bên kia.
"Cậu lại gặp phải phiền toái hả?" Cổ Mạch vừa mở miệng đã hỏi như vậy.
"Cây tình yêu, anh còn nhớ không vậy?" Giọng điệu của tôi nặng nề.
Cổ Mạch "À" một tiếng, "Chuyện đó chẳng phải là đã giao cho lão Đạo xử lí rồi sao?"
Tôi nói cho Cổ Mạch biết chuyện về bản tin, cuối cùng liền hỏi: "Anh có thể liên lạc với Huyền Thanh Chân Nhân không?"
"Tôi nói nè, chú em, chuyện này Diệp Tử đã giao cả cho lão Đạo rồi, cậu đừng có lo lắng vớ vẩn nữa. Lão Đạo là..."
Tôi mạnh mẽ cắt ngang lời của Cổ Mạch, "Không ổn..."
"Dù cậu có cảm thấy không ổn thì cũng..."
"Tôi nói là tình hình rất không ổn. Trên tivi..."