Vừa bước vào phòng tôi liền có cảm giác ớn lạnh thấu tim. Điều này hiển nhiên là do âm khí ở phòng nghiên cứu Thanh Diệp.
Vì nếu lấy không khí ở thôn Sáu Công Nông làm một so sánh kỹ càng, thì tôi phát hiện âm khí trong Thanh Diệp cũng lạnh, nhưng so với khu dân cư kia thì vẫn có chút khác biệt. Không thể nói rõ sự khác biệt này, nhưng cái cảm giác mang lại cho tôi tuyệt đối không giống nhau. Âm khí ở khu dân cư luôn khiến tôi cảm thấy nhớp dính khó chịu, tựa như nước bẩn ở đó vậy. Còn trong phòng nghiên cứu Thanh Diệp, nếu không xuất hiện cái cánh cửa kia thì nó không hề mang lại cho tôi cảm giác chán ghét, mà chỉ là sự lạnh lẽo đơn thuần. Gần giống như đi vào một nơi lâu năm không có ánh mặt trời, nhiệt độ tự nhiên sẽ thấp hơn những nơi khác những mấy độ vậy.
Tôi hít thở thật sâu, dời gót đi vào trong phòng nghiên cứu.