Tôi thực sự là bị dọa cho sợ.
Không phải là do đám ma quỷ này đáng sợ, thực ra so với những con ma mà hồi trước tôi nhìn thấy thì cũng chẳng có gì khác biệt lắm, ngoài vẻ mặt bọn họ trống rỗng ra.
Tôi bị dọa sợ là vì rõ ràng đang yên đang lành đứng ở trên ban công, vậy mà đột nhiên tôi lại bị đưa đến đứng ở giữa đám ma quỷ này, cảnh vật chuyển đổi quá nhanh cho nên mới khiến cho tôi cảm thấy sợ hãi.
Vài giây sau, tôi mới dần bình tĩnh trở lại. Cũng chính vào lúc này, những con ma đứng ở hàng đầu tiên bắt đầu tiến về phía trước, những con ma ở phía sau đi theo đoàn, lần lượt đi vào trong khu nhà.
Tiền Chung cũng đi giữa đám ma đó. Vả lại nhờ việc ông ta bước đi như vậy mà tôi đã tách ra khỏi được ông ta, lúc này mới có thể nhìn rõ được sau lưng của ông ta. Tôi bay đến phía trước mặt Tiền Chung, bây giờ tôi mới phát hiện vẻ mặt của ông ta khác với lúc nãy khi ở trong phòng ngủ, biểu cảm hiện tại trở nên cứng đơ, vô hồn.