Ông lão nói đến đây, giọng điệu tràn đầy hối hận. Không biết là hối hận vì lúc đó quyết định cứu đứa trẻ? Hay hối hận ngay từ lúc đầu đã không tìm quan phủ đứng ra giải quyết? Hoặc là hối hận vì sau đó lại nổi lên lòng thương người, cứu chữa cho Dương thị ở trong y quán?