Chúng tôi đến một nhà hàng gần đấy để ăn mừng Gã Béo xuất viện. Trước đó thì chúng tôi đã đặt sẵn phòng rồi, thực đơn thì do Quách Ngọc Khiết và Trần Hiểu Khâu bàn bạc rồi quyết định. Khi chúng tôi đến đó liền gọi nhân viên phục vụ mang đồ ăn lên.
Vết thương của Gã Béo mới lành, cộng thêm việc mấy người chúng tôi đều không phải là người ham uống rượu bia, vì vậy chúng tôi dùng nước ngọt thay rượu, nâng li chúc mừng Gã Béo xuất viện.
Tí Còi khẽ thở dài rồi nói: "Ai! Nếu cứ bình yên như vậy thì tốt biết mấy."
Tôi liếc Tí Còi: "Sao lại nói đến chuyện này, làm mất hứng mọi người?"
"Trước sau gì thì chúng ta cũng phải đối diện với những chuyện này." Trần Hiểu Khâu húp một ngụm nước ngọt, sau đó cầm đũa gắp thức ăn.
Tí Còi hỏi: "Anh Kỳ, anh xem thử trong những tập hồ sơ có con ma nào lợi hại không?"
Vừa nghe Tí Còi nói xong, Quách Ngọc Khiết lập tức đưa mắt nhìn về phía tôi, trong ánh mắt của cô ấy tràn ngập hiếu kỳ.