Nó nhìn vào cô gái đang khóc, dùng bàn tay run rẩy cẩn thận cắt sợi chỉ khâu làm món đồ bên trong cơ thể bạn bè nó bị rơi ra, thứ đó khiến cho cô ấy sợ hãi, buồn nôn. Nó nghĩ đến món đồ trong cơ thể mình thì lại càng khiếp sợ. Nó không muốn dọa cô ấy. Cho dù cô ấy năm nay đã bao nhiêu tuổi, trở thành người như thế nào, nhưng cô gái trong mắt nó trước sau vẫn là đứa trẻ hỉ mũi chưa sạch năm nào. Nó phải bảo vệ cô ấy, từ đầu đến cuối mãi luôn bảo vệ chủ nhân của nó, để cô ấy cảm thấy an toàn thay vì sự sợ hãi. Nó cũng sợ sẽ bị cô ấy vứt bỏ. Có thể nó sẽ không còn may mắn để chờ thêm một người chủ tốt như vậy nữa.
Cảnh sát đem nó và tất cả bạn bè của nó đi. Cô chủ vẫn khóc suốt, còn kéo tay của nó, cuối cùng cô ấy được cảnh sát dìu đi. Chúng nó bị cắt ra tại Cục Cảnh sát. Những cảnh sát đó không có sự dịu dàng của cô chủ. Cái đầu của nó, chân tay và cơ thể nó bị phân lìa, số bông gòn ít ỏi trong người cũng bị moi ra, đồng thời cũng moi ra phần nội tạng như của người.