Tạm thời Cổ Mạch không thể quyết định có gia nhập vào Thanh Diệp hay không. Bắt ma, chuyện quỷ quái gì gì đó, đối với anh ta mà nói là chuyện của một thế giới khác, anh ta cũng không biết mình tham gia rồi thì có thể làm được gì. Cổ Mạch yêu thích âm nhạc. Anh ta rất có hứng thú đối với sản xuất âm nhạc, phối âm. Sau khi tiễn bốn người của Thanh Diệp, anh ta tự lẩm bẩm một mình, vào phòng thu âm trong nhà bật nhạc lên, lúc này tâm trạng của Cổ Mạch mới bình tĩnh trở lại.
"Cứ dựng xong phòng làm việc trước đã." Cổ Mạch vỗ đùi, bắt đầu gọi điện thoại, liên lạc với những người quen biết trong giới.
Cổ Mạch bắt đầu bận rộn, giấc mơ lại bị tua nhanh, trong số những âm thanh mà tôi nghe thấy đã vắng đi tiếng giày cao gót "cộc cộc cộc".
Đợi khi văn phòng của Cổ Mạch thành hình, anh ta thở phào một hơi, giấc mơ trở lại tốc độ bình thường.