Thành phố Y cách thành phố S rất xa, dường như kéo dài phải bằng quá cả nửa đất nước Hoa Hạ, chỉ ngồi máy bay thôi đã mất chín tiếng đồng hồ. Khi máy bay hạ cánh đã là một giờ sớm hôm sau, trừ tiếng người ở sân bay thì cả thành phố Y dường như đang chìm vào bóng đêm tĩnh mịch. Hết cách rồi, tình hình trị an của các thành phố gần biên giới đều không được tốt cho lắm, người dân trong thành phố buổi tối đều đi ngủ sớm.
Xuống máy bay rồi chạy xe đêm trên các tuyến đường biên giới không phải là hành động sáng suốt. Vậy là, ba người liền nghỉ ngơi tạm ở khách sạn gần sân bay một đêm, sáng sớm ngày hôm sau mới đăng ký xe ô tô xuất cảnh. Được rồi, nói vậy thì có chút phim kịch, Bạch Hi Cảnh và Tiểu Tịnh Trần không thể so được với lính đánh thuê không quốc tịch như Ân Quân. Thực tế, hai cha con muốn xuất cảnh tất nhiên gặp phải nhiều trở ngại về thủ tục, chẳng qua đã có phần mềm hack Bạch Hi Cảnh nên mọi việc mới không trở thành vấn đề.