Tiểu Tịnh Trần đứng ở đó không hề nhúc nhích, gần như nhìn thẳng vào Lưu Diệp đang ngã trên mặt đất, nghiêm túc nói: "Anh bảo anh Năm của em không được phép bắt nạt em gái anh, nếu không thì anh sẽ đánh anh Tư của em. Hiện tại em cũng rất nghiêm túc cảnh cáo anh, sau này không cho phép anh bắt nạt anh trai em nữa, nếu không em sẽ đánh em gái anh, như vậy mới công bằng!"
Dường như hoàn toàn không nhìn thấy vết thương đang chảy máu trên trán Lưu Diệp, Tiểu Tịnh Trần chớp mắt nói những lời muốn nói: "Còn nữa, em không có mẹ, nên mẹ cũng sẽ không gọi em về nhà ăn cơm được, anh đúng là tên lừa gạt!"
Lưu Diệp: "...?" Tình huống gì vậy?