"Cha, Tô Tô còn chưa bắt đầu đưa vào thị trường, chúng ta cho Tô Tô một chút thời gian để cô ấy chủ động thông báo với chúng ta. Nếu cứ hấp tấp giục người ta, con chỉ sợ ảnh hưởng đến quan hệ giữa chúng ta và Tô Tô."
Phương Thúc Ế đứng dậy, nhận được tín hiệu của Mai Thắng Nam, anh cau mày, cố kiên nhẫn giải thích với Phương Hữu Lễ. Con người không thể độc đoán chuyên quyền, mà cha anh lại càng độc đoán càng chuyên quyền. Chuyện vaccine mạt thế, Phương Thúc Ế và Mai Thắng Nam cũng hay nói đến, Mai Thắng Nam nói chờ một thời gian đương nhiên Mai Thắng Nam tự có suy tính của mình.
"Ảnh hưởng hay không, chỉ cần liên hôn một cái không phải môi quan hệ lại bình thường à?" Phương Hữu Lễ tự cho là đúng, không nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề mà Phương Thúc Ế nói, "Để Tiểu Thập nhà chúng ta lấy con gái của Tô Tô, tên là gì nhỉ? Tiểu Ái, tên này chẳng hay gì cả. Chỉ cần lấy Tiểu Ái thì không phải mối quan hệ giữa thị trấn nhộng và nhà họ Phương thân càng thêm thân sao?"