"Đúng, đúng. Không sai. Thiên Tứ… Đúng vậy, thử xem, bây giờ chúng ta thử luôn."
Là cha của Thiên Tứ, Hộ Pháp lập tức rút dao quân dụng dắt trên eo ra. Anh giơ lưỡi dao sắc nhọn về phía con trai mình, đưa qua đưa lại giống như đang suy nghĩ xem nên xuống dao từ đâu, mới có thể lấy máu của Thiên Tứ mà không khiến cậu bé bị thương nghiêm trọng.
Trạc Thế Giai ngồi xổm trên mặt đất, có chút không đành lòng liếc nhìn Hộ Pháp. Người đàn ông này trước giờ đều rất thô lỗ, võ đoán. Trên thực tế, Trạc Thế Giai muốn dùng cách này để an ủi Tô Tô, không nhất thiết phải lấy máu của Thiên Tứ, huống hồ bây giờ cô chưa kiểm tra tình trạng của Tiểu Ái xem rốt cuộc đã đến mức phải cần máu của Thiên Tứ chưa? Chuyện này cũng khó nói.
Ngoài ra vẫn còn một vấn đề rất nghiêm trọng, liệu máu của Thiên Tứ có thể khiến một người định sẵn sẽ biến thành zombie hồi phục bình thường hay không? Chuyện này vẫn cần phải nghiên cứu.