"Tên Xấu Xí?!" Tô Tô nói giọng mũi, cau mày nhìn khuôn mặt xấu xí của chàng trai, gật đầu nói: "Gọi là tên Xấu Xí à? Tôi thấy anh có thể thoát chết từ phòng thí nghiệm ra, cũng không dễ dàng gì. Gọi là Xấu Xí đi."
Sau đó Tô Tô nghiêm mặt, lật mặt nhanh hơn lật sách, tựa như cô thiếu nữ trong sáng chớp mắt đã hóa thành lệ quỷ địa ngục, lạnh lùng nhìn người đàn ông xấu xí, nheo mắt cảnh cáo, "Anh biết thủ đoạn của tôi rồi đấy, tôi thương tiếc cho cuộc sống mới không dễ dàng gì của anh, nếu anh dám có dã tâm với mấy đứa trẻ đó, tôi sẽ bẻ xương của anh, cho anh không có cơ hội sống lại lần thứ hai!"
Xấu Xí rũ mắt, trong mắt anh ta có những ánh sáng kì lạ, gật đầu rồi xoay người ra khỏi phòng.
Tô Tô không nói anh ta từng là ai, nhìn cũng không ra, đoán cũng chẳng được. Thực ra đã không còn quan trọng nữa, như Tô Tô đã từng nói, những chuyện đó đã qua rồi, Xuân Chính Tông cô còn hợp tác, mọi người đều nên nhìn về phía trước.