Đến lúc đó có thể bảo Tô Tô quản lý trại trẻ mồ côi được không? Một mình cô nuôi một đứa trẻ đã đủ mệt mỏi, còn có sức để quản hơn trăm đứa hay sao?
Vì thế dù nhà họ Phương có lòng cứu giúp những đứa trẻ này thì cũng tạm thời không thể hỗ trợ Tô Tô quá nhiều.
Tốt nhất là nhà họ Phương tự mình mở một trại trẻ mồ côi, khu đông mở của khu đông, ai nấy tự lo phần của mình. Trại trẻ khu đông không cần nhà họ Phương nuôi nấng, nhà họ Phương cũng không đưa trẻ con đến đó.
Phương Thúc Ế trầm ngâm trong phút chốc, gương mặt vốn tươi cười có chút khó nói. Cuối cùng, anh ta thành thật nói: "Tô Tô, thật ra tôi và chú hai cũng có lòng muốn giúp những đứa trẻ đáng thương này. Đừng nói là chú Hai tôi, bản thân tôi cũng là người có con trai, cũng quan tâm đến chuyện trẻ con. Nhưng cô nhìn Xuân thành xem, đời sống bây giờ rất khó khăn, có nhà khí tượng học còn nói mùa đông tiếp theo sẽ là mùa đông lạnh nhất, lạnh đến đóng băng tất cả. Chỉ sợ Xuân thành không thể trụ nổi."