Hiếm khi Diệp Dục dùng đầu để suy nghĩ, nghĩ một lúc liền nghĩ đến vì sao có Tiểu Ái. Suy nghĩ của anh có vẻ không nhảy số như người bình thường, vừa mới nghĩ đến Tạ Thanh Diễn, giây sau đã hỏi:
"Tô, trước đây em với Tạ Thanh Diễn chia tay có phải vì anh "ức hiếp" em không?"
"Đang yên đang lành anh lôi chuyện này ra làm gì?"
"Thật ra anh muốn nói, nếu một thằng đàn ông thật sự không thể chấp nhận em... bị anh "ức hiếp" thì tốt nhất nên chia tay. Quả thực ban đầu anh là một thằng khốn nạn nhưng anh tuyệt đối không phải loại cặn bã."
"Ừ, anh muốn nói lên điều gì?"
Tô Tô rũ mắt, tóc dài xõa xuống, vẻ mặt không được tự nhiên. Thật ra cô rất ít khi trò chuyện những vấn đề sâu sắc với Diệp Dục, bọn họ chỉ thường hay nói về một số việc vặt vãnh mắm muối dưa cà như hôm nay ăn gì, cầm cho ít tã...