Không biết người của Khuông Thế Quốc, Thạch Anh và Diệp Dục đã đi đâu. Tô Tô nhìn tay chân của hắn rồi vỗ lưng ghế trước. Tư Đồ Thiện và Bạch Hằng quay đầu lại, Tô Tô nhướn mày cười:
"Tôi có ý này. Chúng ta đi thật xa đến đây không thể chơi không thế được. Chơi tới bến rồi về nhé, mấy anh xem…"
Vừa nói cô vừa liếc nhìn về phía mấy tên tay chân đang cầm túi tinh hạch đi chọn người, có tên đang đứng hút thuốc đằng xa.
"Chúng ta giết người của Khuông Thế Quốc, cướp tinh hạch mua người của họ."
"Làm thế nào?!"
Bạch Hằng cảm thấy thật thú vị. Tư Đồ Thiện cũng thấy ý kiến của Tô Tô khá hay, đậm chất giang hồ ân oán tiêu sái. Cả hai hớn hở lắng nghe lời Tô Tô.
Một lúc sau, cả Bạch Hằng và Tư Đồ Thiện đều xuống xe. Ngoài xe, người đàn ông kia và đứa con vẫn lễ phép đứng ngoài. Tô Tô hoàn toàn không để mắt đến bọn họ.