Tô Tô nghĩ cô đã xem thường quân nhân ở vùng này, trước mạt thế họ kiêu ngạo biết bao, sau mạt thế cho dù có lập trường rõ ràng nhưng họ vẫn kiêu ngạo như thế, hại chết bao nhiêu người vô tội trên thị trấn nhộng. Tô Tô chỉ có thể nói Nam Nam Mộc không phải là người tốt, cũng có thể nói hắn không phải một người quân nhân tốt.
Trên đường trở về, mọi người đều vô cùng nặng nề. Lần này ra ngoài giết rất nhiều người, nhưng nguy cơ trên thị trấn nhộng cũng chỉ được giải quyết tạm thời, tên gián điệp khiến người ta chán ghét giống như một mảnh xương cá nghẹn ở cổ họng, vì lời thề bảo vệ của Nam Nam Mộc càng khiến người khác chú ý hơn.
Tô Tô một mình lái xe đem theo Tiểu Ái cùng nhóm đặc công phía sau, họ chầm chậm lái xe về trong ánh hoàng hôn màu cam. Mộc Dương, anh Bì và Lý Tiểu Vũ mỗi người dẫn theo một toán đến đón họ.