Diệp Dục chưa kịp lôi kéo thì đã quyết tâm, lưu luyến nhìn Tô Tô và Tiểu Ái đang ngủ chảy nước dãi rồi sải bước ra ngoài.
Tô Tô vừa vội vàng đuổi theo vừa giải thích với Diệp Dục rằng thật ra chuyện không nghiêm trọng như anh nghĩ. Anh chờ chút rồi dẫn cô theo. Dù người ta có bắt tay nghiên cứu nhóm huyết thanh kia cũng đâu chắc sẽ quan tâm đến huyết thanh của Tiểu Ái. Tiểu Ái vẫn chỉ là một đứa trẻ bình thường, trước đây bác sĩ Hồng cũng từng lấy máu của Tiểu Ái nhưng đâu phát hiện ra hiện tượng bất thường nào.
Có điều vừa ra đến cầu thang thì Tiểu Ái thức giấc. Bé con không thấy mẹ trên giường nên khóc ré lên, Tô Tô đành phải từ bỏ để quay lại bế Tiểu Ái. Khi cô ôm Tiểu Ái đang nước mắt ngắn dài thì Diệp Dục đã đi mất rồi.