Đoàn xe dừng lại. Trương Văn Viễn nhìn Mộc Dương cầm súng chẳng hiểu sao lại có linh cảm xấu. Anh nhìn mười người đằng kia, trong đó có người đàn ông mà Tô Tô và Trương Văn Viễn đã gặp ở trạm xăng.
Người nọ hình như cũng nhận ra Trương Văn Viễn, còn cầm cái túi đỏ đựng đầy tinh hạch vẫy tay với Trương Văn Viễn. Anh ta cười ném cái túi rồi hỏi Trương Văn Viễn:
"À là người quen. Hóa ra anh là người thôn Bát Phương thật. Hôm nay anh đưa mọi người ra ngoài à?"
Trương Văn Viễn lẳng lặng nhìn Mộc Dương. Người như Trương Văn Viễn cũng không thích ra ngoài lớp sương mù. Anh chỉ dẫn mọi người ra ngoài tuần tra, bản thân thì quay lại làm việc riêng.
Nhưng lần này có cả Mộc Dương đi cùng. Địa vị của Mộc Dương không giống với Chu Hiểu Lâm hay mấy người khác, vì vậy lần này Trương Văn Viễn phải đi cùng để giải thích cho Mộc Dương hoàn cảnh ở bên ngoài.