Sắp tới trưa, Tô Tô bảo Trương Văn Viễn lái xe trở về thôn Bát Phương trong làn sương mù dày đặc để bắt gà về. Cô và Tiểu Ái ở lại ở lại trạm xăng để dọn rửa một phòng trong đó. Tô Tô ôm Tiểu Ái ngồi trên ghế định ngủ trưa. Hai mẹ con có thói quen ngủ trưa ở tầm chính ngọ. Hôm nay ra ngoài nhưng Tô Tô vẫn ngáp vài cái còn Tiểu Ái đã ngủ trong địu từ lúc nào.
Tô Tô vừa chợp mắt được một lúc đã cảm thấy một con rắn đỏ nhỏ đang lần mò chỗ chân ghế cô ngồi. Năng lượng của con rắn này đem lại cảm giác quen thuộc cho Tô Tô nên cô án binh bất động chờ xem con rắn này định làm gì?
Con rắn đó bò một hồi rồi dừng lại trước mặt Tiểu Ái và quan sát thái độ của Tô Tô. Thấy Tô Tô nhắm mắt như đang ngủ, nó yên tâm to gan chui vào cái khăn quấn Tiểu Ái.
Nó cũng có thói quen ngủ trưa mà! Trước đây ngày nào nó cũng ngủ trên người Tiểu Ái, hôm nay sao có thể ngoại lệ được?!