"Nóc nhà của em đâu mất rồi?"
Tô Tô không nhịn được mà hỏi Diệp Dục. Diệp Dục cười ha hả, hai mắt phát ra hai tia sáng nhìn hệt như "hỏa nhãn kim tinh" của Tôn Ngộ Không. Ánh sáng kia phát ra, cắt thanh rèm cửa sổ thành ba đoạn. Anh cười tự đắc:
"Bị anh cắt bay rồi."
"Nóc nhà này làm gì anh?"
Tô Tô liếc nhìn tên đàn ông đang đắc ý kia. Hóa ra là tiến hóa thành dị năng ánh sáng. Trước giờ cô chưa từng thấy ai có dị năng ánh sáng, được đấy. Nhìn Diệp Dục kìa, mặt sắp nghếch lên trời rồi, chẳng biết khiêm tốn là gì cả?!
Đúng, Diệp Dục là người hoàn toàn không biết khiêm tốn. Anh chính là một kẻ phách lối, giờ lại có dị năng tiến hóa lợi hại như vậy, tự đắc không kể xiết. Giờ bà cô nhỏ Tiểu Ái đã ngủ, Tô Tô đã tỉnh giấc, anh sẽ không nói nhiều. Anh cần phải ra ngoài khoe khoang với mấy anh em của mình!