Mai Thắng Nam nhìn Tô Tô ánh mắt tỏ vẻ "giờ thì cô đã hiểu rồi đó", cười, "Cuối cùng, tôi báo cho cô một tin tốt, Kiều Tư sắp quay lại rồi!"
"Cái gì???" Tô Tô trợn tròn mắt ngạc nhiên, trước khi thay đổi về dáng vẻ mệt mỏi, cô nhìn khuôn mặt vui vẻ của Mai Thắng Nam, "Đây mà là tin tốt?"
"Đương nhiên, cô có cơ hội chèn ép cô ta, sao không phải là tin tốt chứ?"
"Ai chèn ép ai? Tôi với Kiều Tư?!"
Cô vừa hỏi xong, Mai Thắng Nam cười tươi tắn, cô ta thong thả đứng dậy, đi đi lại lại trước mặt Tô Tô, phủi bụi đất trên quần áo, nói:
"Hiện giờ tôi và Phương Thúc Ế cũng coi như là nói chuyện vui vẻ với nhau, hắn có hứng thú với tôi, tôi cũng có hứng thú với hắn. Có khi nào Kiều Tư quay về sẽ chèn ép tôi đến mức cô ta sống tôi chết không? Nên trước mắt tôi cứ báo cô trước một tiếng để chuẩn bị, nếu không cẩn thận liên lụy đến người vô tội, tôi cứ xin lỗi trước."
"Được rồi. Mai à, cô muốn tôi giúp cô cái gì?"