Trong khi Tạ Hào Thế đang im lặng suy nghĩ, đột nghiên mẹ Tạ hét lên một tiếng, cũng không biết Lã Ấn đã làm gì với bà ở trong xe. Tạ Hào Thế lập tức nghiêm mặt, gật đầu, cắn răng nói: "Được! Tôi đồng ý. Ông thả thím tôi ra trước đi!"
"Anh, thả em trước đi, thả em trước đi!"
Tạ Thanh Diễn vừa nghe Tạ Hào Thế nói thả mẹ Tạ, hắn nước mắt nước mũi ròng ròng. Trước thời khắc sống còn này, hắn đã bộc lộ ra hết những suy nghĩ xấu xa trong lòng, quả thực ai nấy nghe xong đều cảm thấy chán ghét. Mẹ Tạ mặt đầy sửng sốt, gương mặt đẫm nước mắt không dám tin quay đầu lại nhìn đứa con mà mình rứt ruột đẻ ra.
Mặc dù bà cũng chuẩn bị bảo Tạ Hào Thế cứu con trai mình trước, nhưng lời này lại phát ra từ miệng Tạ Thanh Diễn khiến trái tim bà vô cùng đau đớn.
Tạ Hào Thế cũng chán ghét, liếc mắt nhìn Tạ Thanh Diễn, kiên quyết nói, "Thả thím tôi ra trước, tôi để ông qua!"
"Không được!"