Đối với thắc mắc của Tô Tô, cha Tô lúng búng giải thích, "Chẳng phải con cho phép mấy người đó ở lại thôn kinh doanh còn gì? Tối hôm nay, Mai Thắng Nam chỉ sợ thiên hạ không loạn, chạy đến chỗ cha… Ôi cái chuyện gì thế này!!!"
"Thớt có tanh tao ruồi mới đến. Tại sao bọn họ lại tìm đến chỗ ông?"
Mẹ Tô đi chưa xa, nghe câu giải thích của cha Tô là vội vàng dừng bước, xoay người trỏ tay hỏi ông chồng mình.
Cha Tô quay lưng về phía con gái, giải thích với vợ, "Mấy cô Mai Thắng Nam đó nghĩ tôi là cha của trang chủ sơn trang Bát Phương, lại không hiểu ý của Tô Tô đối với họ nên đến chỗ tôi làm ầm lên. Ôi… trông thì có vẻ ầm ĩ chứ thực ra họ chỉ muốn dò hỏi mục đích của Tô Tô thôi mà?"
"Sao bọn họ không tìm tôi mà hỏi? Tôi là mẹ của trang chủ sơn trang Bát Phương cơ mà?!!"