Quả nhiên nghe thấy mấy lời này, Cảnh Y Nhân hơi ngập ngừng, sau đó dừng tay lại.
Cô hung hăng nhìn chằm chằm người đàn ông kia, giận dữ mắng: "Đừng tưởng rằng tôi không biết là do anh làm! Rốt cuộc anh là ai?"
Người đàn ông khẽ nhíu đôi mắt phượng cười nhạt.
"Không biết tôi à?"
"..."
Nói xong, anh ta rút từ sau lưng ra một chiếc quạt, "phạch" một tiếng, cây quạt khí phách trong tay xòe ra vô cùng lộng lẫy, tựa như bản thân nó cũng có linh hồn vậy.
Trên mặt quạt là dòng chữ uốn lượn như rồng bay phượng múa "'Hoa Bất Trảm".
Anh ta giơ cây quạt lên che nửa mặt, chừa lại đôi mắt phượng quyến rũ làm điên đảo chúng sinh.
Sắc mặt Cảnh Y Nhân đột nhiên trầm xuống. Thì ra là anh ta!
Cô tức giận nghiến răng cảnh cáo: "Cẩn thận tôi tố cáo anh đấy!"
"Cô có chứng cớ không?" Hoa Bất Trảm thu cây quạt lại, nắm ở trong tay.