Khóe miệng bác sĩ giật giật, cô ta nói: "Thưa ngài Lục... Đây chỉ là hiện tượng bình thường sau khi uống thuốc thôi ạ. Cô Cảnh đến kỳ kinh nguyệt nên cơ thể bị suy nhược, mà cô ấy cũng không ra nhiều máu lắm, đại khái là chưa thay băng vệ sinh nên bị thấm hết ra thôi."
"..."
"Nhưng cũng phải chú ý, lượng máu ngày kinh của cô ấy hơi nhiều một chút. Chắc là do ban ngày cô ấy uống thuốc, bây giờ thuốc mới gây phản ứng khiến cô ấy chảy nhiều máu như vậy!"
"..."
"Tôi đi chuẩn bị thuốc tiêm giảm sốt hạ nhiệt đây!" Nói xong bác sĩ liếc mắt nhìn cánh tay buông thõng bên người của Lục Minh, máu đang chảy nhỏ giọt xuống sàn nhà.
"Ngài Lục, tay của ngài tốt nhất cũng nên xử lý đi ạ."
"Tôi không sao!" Lục Minh không buồn nhìn bác sĩ một lần, lạnh nhạt nói một câu như vậy rồi đứng thẳng người trước giường bệnh lo lắng không thôi, ánh mắt không hề rời khỏi người Cảnh Y Nhân.