Gương mặt Lý Đồng tái mét lại. Cô ta không ngờ rằng Lục Minh lại mỉa mai mình như thế.
Lý Đồng nén cơn giận xuống, đến phòng trà nước pha cà phê cho Lục Minh như thường lệ.
Ngày thứ bảy hôm đó, sau khi cha mẹ cô đến nhà Lục Minh làm loạn, cha cô có nói cho cô biết Lục Minh đã đồng ý sẽ cho cô một câu trả lời, cô mừng thầm cho rằng những tính toán trước đây đã thành công hơn nửa. Nhưng những lời vừa rồi của trợ lý lại khiến lòng cô ta chợt lạnh ngắt.
Lý Đồng đứng đờ ra trước máy pha cà phê, mãi cho đến khi cà phê tràn ra khỏi cốc làm bỏng tay, cô ta mới định thần lại được. Vội vàng tắt máy, cô ta bỏ cốc cà phê đầy ắp sang một bên, lấy một chiếc cốc khác trong tủ khử trùng ra pha lần nữa.
Lý Đồng bưng cốc cà phê đi vào trong phòng làm việc, Lục Minh đang vùi đầu trước bàn làm việc viết gì đó. Cô ta yên lặng đặt cà phê bên cạnh tay của Lục Minh: "Lục tổng, cà phê của anh đây ạ." Giọng nói của Lý Đồng vừa mềm mại vừa nhẹ nhàng.