"Biết đại khái thôi." Cảnh Hi đã nói với cô rồi.
Cảnh Đức Chính lo lắng hỏi: "Biết rồi mà con còn nhàn nhã thế này hả?" Nói rồi Cảnh Đức Chính chỉ tay về phía cái bụng của Cảnh Y Nhân: "Sao bụng con vẫn chưa có động tĩnh gì vậy?"
Cảnh Y Nhân giật mình, chán ghét nhíu mày, sau đó cô rụt về phía sau, tránh khỏi bàn tay của Cảnh Đức Chính: "Ông làm gì vậy?"
"Cha xem bụng con đã có động tĩnh gì chưa?"
"Ông muốn nó có động tĩnh gì?" Cảnh Y Nhân lạnh mặt, nhìn cô có vài phần không kiên nhẫn.
"Cha hỏi con đã có thai chưa? Con đã kết hôn một năm rồi, sao bụng vẫn chưa có động tĩnh gì vậy? Con phải có con thì mới có thể giữ vững vị trí cô chủ được hiểu không?"
"Có thai?" Nghe Cảnh Đức Chính nói, Cảnh Y Nhân cũng hơi lo lắng. Đúng vậy! Tại sao cô không có thai?
Người khác đều nói con gái sau khi kết hôn thì sẽ có thai, trừ phi có bệnh gì đó mới không mang thai được.
Nghĩ vậy theo bản năng Cảnh Y Nhân sờ bụng mình.