Đậu Đậu càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ, vẫn quyết định lại bám theo thầy Mục một chuyến. Lần này cô dẫn theo Tên Ngốc, biết đâu con chó lau nhà của cậu ta biết cái gì thì sao?
Buổi chiều vừa tan học, Đậu Đậu liền đi tìm Tên Ngốc ngay. Yêu Nghiệt bế hai đứa bé ẩn thân đi theo sau lưng cô, nhiều lần cảnh cáo hai đứa bé phải im lặng. Viên Viên không cảm thấy sao cả, nhưng Biển Biển đã rất mệt mỏi rồi. Mẹ ngốc của bọn nó không cho ba nhát gan đặt bọn nó vào trong không gian, chẳng lẽ ba nhát gan cứ định bế bọn nó mãi như vậy à? Thế này… thế này còn không bằng ở trong không gian nữa!
Nghĩ đến đây, Biển Biển không nhịn được mở miệng: Ba nhát gan ba nhát gan, con muốn vào không gian, con sẽ không mách mẹ ngốc đâu.
Yêu Nghiệt nhìn nó: Thật không?
Biển Biển vội vàng gật đầu: Thật thật.
Yêu Nghiệt suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này đáng tin, vì vậy duỗi tay áo, bỏ Biển Biển vào.