Đạo trưởng Chân Vũ bị kẹt ở giữa suốt ngày ba phải, nói tốt cho bên này lại khen bên kia, xong rồi sau đó hai người còn không cảm kích, đều cảm thấy Chân Vũ không giúp mình là không phải bạn tốt. Chân Vũ suy nghĩ, dù sao đệ tử cũng thuộc về ông rồi, hai người này muốn ầm ĩ thế nào thì ầm ĩ thế nấy. Cái gọi là trai cò mổ nhau ngư ông đắc lợi, nếu hai người bọn họ không cãi qua cãi lại, đồ đệ tốt sao có thể đến tay ông ấy chứ?
Cho nên, ừ, sau đó, chuyện biến thành như bây giờ...
Đậu Đậu suy nghĩ một chút, cảm thấy có mâu thuẫn. Nếu như ba người bọn họ là đồng môn, vậy sư thái Bạch Chỉ nói Thiên vấn là bảo vật trấn sơn của lão tổ núi Vân Đài là cái quỷ gì chứ?
Yêu Nghiệt khẽ cong môi, "Nếu như em tính ra pháp bảo hiện thế, ở trong tình hình những người khác chưa biết gì, liệu em có tạo dư luận giả, khiến cho những người khác không thể danh chính ngôn thuận đi cướp với em không?"