Đậu Đậu vừa mở miệng, quả nhiên không ngoài dự đoán của Yêu Nghiệt. Cô cầm lan Bạch Ngọc đi chế thuốc xóa sẹo.
Vẻ mặt Yêu Nghiệt có chút kỳ lạ, ngay sau đó rất nhanh nói, "Anh không để ý đâu."
Đậu Đậu quả thật muốn quỳ hắn luôn, "Anh không để ý nhưng tôi để ý. Đây chính là vết sẹo đó! Mặc dù tôi không phải là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ nhưng có thể trở nên đẹp hơn thì ai sẽ cam tâm tình nguyện để mình xấu chứ?"
Yêu Nghiệt, "... Ừ, em nói đúng. Nhưng em dùng lan Bạch Ngọc cũng chưa chắc có thể xóa được."
Không phải chưa chắc, mà nhất định là không được.
Đậu Đậu dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Yêu Nghiệt, "Đương nhiên tôi biết trên đời này không có thuốc nào trị được bách bệnh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến chuyện tôi thử một chút nhỉ? Anh căng thẳng như vậy làm gì chứ?"