Theo tiếng nói của Cơ Yêu Nguyệt vừa dứt, trên cánh cửa loáng thoáng hiện ra một đồ đằng*.
(*Đồ đằng: totem, biểu tượng của một gia tộc hoặc môn phái nào đó.)
Đồ đằng có màu tím thẫm, giống như đúc thứ trên cánh tay của chú Tư Sở. Đồ đằng trên cánh cửa vốn là để đề phòng yêu quái phát hiện long khí trên người ả ta, không ngờ bây giờ lại thành tấm chắn kiên cố để Sở Liên Thành bảo vệ người của Sở gia.
Cơ Yêu Nguyệt rất bất mãn, tiếp tục mở miệng, âm thanh mạnh mẽ tàn khốc, "Tôi đếm ba tiếng, nếu cậu không vào đây thì chuẩn bị hoàn toàn mất đi Kim Đậu Đậu đi!"
"Một!"
"Hai!"
Sở Minh Hiên do dự, nhìn chú Tư Sở bất tỉnh ở trên mặt đất, lại nhìn người phụ nữ đeo mặt nạ mặc áo choàng thanh long kia. Sau đó cắn răng một cái, trước lúc ả ta hô đến ba thì bước qua bậc cửa đi vào.
"Tốt! Tốt! Sở Liên Thành, người cháu này của ngươi còn mạnh hơn ngươi nhiều..."
Ý nói, người cháu này của ngươi còn có thể lợi dụng tốt hơn so với ngươi nhiều.