Tiếng kêu thảm thiết như mổ lợn vang lên, Trương Khải Bình tóm lấy quần lảo đảo xông ra ngoài. Áo ngủ bị xé thành miếng vải rách, quần cũng bị thủng lỗ to, dép lê không kịp đi, chân trần chạy tới 912 bắt đầu gõ cửa kêu cứu!
Mà con yêu quỷ kế đa đoan kia sớm đã làm méo mó không gian của 912 rồi. Đừng nói Trương Khải Bình là một người phàm, cho dù có là thiên vương lão tử tới cũng đừng mong quấy rầy được giấc ngủ của hai vợ chồng họ.
Vậy nên Trương Khải Bình vừa nhấc cạp quần, vừa run cầm cập đập cửa, đập cửa rất lâu mà không có ai đáp lời, chỉ có thể từ bỏ chuyển sang phòng 916.