Cho nên ở trước gương mặt đáng thương của Lạc Thi Nhã, cậu không hề chần chừ đổ toàn bộ số thịt trong đĩa vào sọt rác, sau đó kéo chiếc ghế bên cạnh, "Không biết nướng thì ngồi chờ ăn thôi."
Nước mắt Lạc Thi Nhã đã đong đầy trong viền mắt. Anh ấy là đại thiếu gia nhà giàu. Lẽ nào cô không phải thiên kim tiểu thư hay sao? Cô vì anh mới mặc long trọng như vậy, còn hạ mình đi vào chỗ đầy dầu mỡ đích thân nướng thịt cho anh ăn. Kết quả anh ấy lại chỉ thử một miếng, rồi ném tất cả vào sọt rác. Cô dâng cả trái tim để đổi lại sự giày xéo tàn nhẫn như vậy của anh hay sao?