Sau đó Yêu Nghiệt rất tự giác gọi một bàn đồ ăn lớn, Đậu Đậu như lão phật gia được hắn mời ngồi vào bàn, cuối cùng thỏa mãn mà thở ra một hơi.
"Tiểu Ca Tử, đi lấy nước sốt lại đây cho ai gia."
"Tiểu Ca Tử, gà luộc kia nhìn không tồi đâu."
"Ai ai, nóng vậy, thổi nguội rồi đưa lại đây!"
"Tiểu Ca Tử, lấy cho ai gia miếng sườn chua ngọt."
"Tiểu… Á, anh buông tay ra, muốn làm gì đó?"
Yêu Nghiệt nhướn mi, "Em nói xem?"
Hầu hạ vợ mình là chuyện bình thường, nhưng cô lại mở miệng Tiểu Ca Tử, ngậm miệng ai gia, thật sự coi hắn là thái giám mà sai bảo sao? Được, hôm nay hắn phải cho cô biết, hắn có phải thái giám không!
Mắt thấy Yêu Nghiệt cầm tay cô đưa xuống thân dưới, Đậu Đậu khóc không ra nước mắt, "Tôi không sai bảo anh nữa, không sai bảo anh nữa được chưa?"
Yêu Nghiệt cầm tay cô hơi dừng lại, "Xem ra, em không biết tại sao anh lại tức giận nhỉ?"
Đậu Đậu, "… Vậy sao anh lại giận?"
Yêu Nghiệt nhướn mi, "Em đoán xem."