"Đương nhiên là không đúng, mẹ tôi là do thương Trường Sinh nên mới không sinh nữa. Bây giờ bà đã mang thai một tháng rồi! Bà nói mẹ tôi là con gà không đẻ được trứng, vậy bà là cái gì? Là con lợn chỉ biết đẻ con thôi à?"
Đậu Đậu chẹn họng Tô phu nhân một câu, sau đó đi đến vị trí ghế Sở Ngọc Bình ngồi, cầm lấy túi của bà.
Sau đó nói với Sở Ngọc Bình, "Mẹ đừng tức giận, đừng có gặp gỡ với mấy người cả ngày chỉ biết đẻ con ra thì chỉ biết mua sắm đồ xa xỉ."
Nói xong còn chê chưa đủ, lại bổ sung thêm, "Có một số người, rõ ràng có thể nuôi chính mình, nhưng lại cứ có người đau lòng họ. Nhưng còn có một số khác, rõ ràng là sinh một đống con, nhưng cũng chẳng ngăn được chồng bên ngoài có con riêng."
Nói xong liền kéo Sở Ngọc Bình đi, để lại hai cặp mẹ con bốn mặt ngẩn ngơ trong phòng.
Đặc biệt là Tô Thính Tuyết và Đổng Như Mộng, sao bọn họ không biết cha mình còn có con riêng chứ?