Bạch Linh không dám tin lui về phía sau một bước, nắm chặt tay lại, ở sau lưng gọi Lạc Lê, "Chuyện này rõ ràng là do Kim Đậu Đậu hãm hại tôi!"
Lạc Lê cười nhạt, "Cô ấy căn bản cũng không biết tôi ở sau lưng cô ấy. Bạch Linh, làm sai chuyện thì nên trả giá thật lớn, không nên tùy tiện vu vạ lên đầu người khác."
Huống chi người này chính là người hắn thích nhiều năm như vậy nữa.
Hắn không cho phép Bạch Linh nói nửa phần không đúng về Đậu Đậu, lại càng không cho phép Bạch Linh dùng ý nghĩ xấu xí của cô ta để phỏng đoán Đậu Đậu.
Lạc Lê đỡ Kim San đi ra khỏi góc này, tìm chỗ thông gió để cho cô ta ngồi xuống. Vì thói quen của quân nhân, bên trong áo sơmi hắn còn mặc nhất một chiếc áo nữa. Hắn cởi áo sơmi, đắp lên trên bụng giúp Kim San.