Hà Chính Trực vừa mới nói xong câu kia, Yêu Nghiệt lập tức ở sau lưng vỗ vai Đậu Đậu, "Vợ à, em nghe chưa? Mau khen anh đi!"
Đậu Đậu, "..."
Được được được, biết anh mạnh hơn Sở Minh Hiên rất nhiều rồi, dù vậy anh cũng không cần phải kiêu ngạo như thế chứ?
Rõ là ấu trĩ!
Trong lúc Đậu Đậu trầm mặc, Hà Chính Trực không nhịn nổi nữa, "Ô kìa em cũng đừng thừa nước đục thả câu được không, mau nói cho chị nghe xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì hả? Sở Minh Hiên chia tay với cậu ta, tại sao lại kéo em vào vậy?"
Đậu Đậu buông tay, "Em làm sao mà biết được? Nếu như chị mà không nói thì ngay cả chuyện bọn họ chia tay em cũng không biết, ok?"
Có điều, ngày đó cô và Sở Minh Hiên đều bị trúng thuốc, cô là được Yêu Nghiệt giải giúp, còn Sở Minh Hiên thì sao? Không phải là ngủ với Lạc Thi Nhã xong rồi lại chối bỏ đấy chứ?
Chậc chậc chạc, vậy thì đúng là cặn bã!