Lúc hắn mới mười hai tuổi đã ra chiến trường, nếu như hắn cùng Vô Ưu có con trai, đợi đến sau khi con trai hắn mười hai tuổi, Vô Ưu có thể toàn tâm toàn ý cùng với hắn... Chuyện này đối với hắn mà nói, quả thực là mê hoặc trí mạng.
"Nhưng mà..." Trong lòng Sở Tuyệt nhộn nhạo muốn gật đầu đồng ý nhưng lại chợt hoàn hồn tỉnh lại, hắn nghĩ nếu như hắn đồng ý đề nghị này, có nghĩa là Vô Ưu phải chịu đựng đau đớn khi sinh đẻ, mà hắn cũng sẽ gặp phải áp lực khi có nguy cơ mất đi nàng. Nghĩ đến đây, toàn thân hắn lập tức trở nên lạnh lẽo như bị một gáo nước lạnh xối thẳng vào đầu, cả người cứng đờ.
Dưới ánh mắt cùng nụ cười dịu dàng của Nguyên Vô Ưu, trực giác cho Sở Tuyệt biết, nếu hắn không nuốt lời từ chối trở về, thì hậu quả sẽ hết sức nghiêm trọng. Ánh mắt người nào đó đột nhiên sáng lên, đưa ra một vấn đề bị bỏ sót trong viễn cảnh tươi đẹp mà Nguyên Vô Ưu mới vừa đề ra: "...Vô Ưu, vậy nếu như sinh ra con gái thì sao?"