"... Vô Ưu đa tạ sư phụ." Nguyên Vô Ưu mạnh mẽ lên tiếng. Nàng quả thực muốn hắn nhận ra sự thật, cũng nghĩ rằng đau ngắn không bằng đau dài nên mới chọc tức hắn như vậy, nhưng nàng không ngờ rằng hắn sẽ ngược đãi bản thân đến thế.
Nếu như hắn đã đưa ra quyết định, cũng đại diện cho cách kết thúc mà hắn đã chọn, nàng cũng chỉ có thể tôn trọng hắn như hắn tôn trọng nàng mà thôi. Tấm lòng hắn dành cho nàng, đã định sẵn là nàng chỉ có thể nợ hắn như vậy.
Trong lòng Sở Tuyệt rất phức tạp, nếu như so tình cảm, lỡ như ngày hôm nay hắn thua, hắn cũng không biết bản thân mình có thể nở nụ cười mà thành toàn cho nàng như Chu Thanh Sắc đang làm hay không?
Trên thế gian chỉ có một mình nàng!
Cho dù hắn hoàn toàn hiểu được sự tuyệt vọng và nể phục phong độ rút lui của Chu Thanh Sắc, nhưng vẫn cảm thấy thật may mắn vì mình là kẻ thắng. Cho dù nghĩ như vậy có chút máu lạnh và vô tình, nhưng đây là cách nghĩ chân thực nhất trong lòng hắn!