"Có hứng thú đi du ngoạn cùng ta không?" Nguyên Vô Ưu đột nhiên nói.
"Cái gì?" Lúc đầu Nguyên Linh Chi cảm thấy sững sờ, vô số ý niệm bất chợt lóe lên trong đầu nàng ta, cuối cùng vẫn là sự dè dặt đề phòng lên tiếng: "Người có ý gì?"
Nguyên Vô Ưu không đếm xỉa tới sự đề phòng của nàng ta, ngược lại càng nghĩ càng cảm thấy việc này rất đáng để làm, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Nguyên Linh Chi phải đồng ý.
"Chỉ là ta vừa nhớ lại một câu nói, đọc vạn quyển sách cũng không bằng đi vạn dặm đường, có thể có rất nhiều phong thổ trên mảnh đất này mà chúng ta chưa từng trải nghiệm, chẳng lẽ ngươi không muốn đi thăm thú?"
Mặc dù Nguyên Linh Chi không tin được người trước mắt bỗng nhiên lại tốt bụng đột xuất, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dường như trên người nàng ta cũng không có vật gì đáng giá để vị nữ đế đứng đầu cả nước Đại Nguyên này lợi dụng, cho nên, lời nói vừa rồi của nàng là thật lòng?