Dưới chân núi Phiêu Miễu.
Mặc dù Đào Dao rất muốn trải nghiệm đỉnh núi ẩn dưới lớp mây mù thần bí này rốt cuộc thần kì đến thế nào, nhưng suy nghĩ này vừa nảy ra, não của ông đã tự động hiện lên mệnh lệnh của Nguyên Vô Ưu.
Thế là, ông đành phải từ bỏ suy nghĩ này. Ông lấy trời làm chăn, lấy đất làm chiếu, yên tâm ở dưới chân núi đợi chủ tử quay về.
Chỉ có điều, mỗi một ngày trôi qua, sắp nửa tháng rồi mà Nguyên Vô Ưu vẫn chưa xuống núi, việc này khiến ông khó mà yên tâm được.
Nhìn đỉnh núi bị lớp lớp sương mù che phủ, Đào Dao quyết định sẽ kiềm chế thêm hai ngày nữa. Nếu đến lúc đó, chủ tử vẫn không xuống núi thì thế nào ông ta cũng phải xông vào núi Phiêu Miễu Hư Vô thần kỳ huyền diệu này một phen.
Sau lưng truyền đến tiếng động, một tên ám vệ cấp tốc chạy đến, cung kính đứng sau lưng ông nhỏ giọng bẩm báo: "Khởi bẩm Đào công công, Sở Chiến Thần vương Sở Tuyệt bí mật thăm dò hành tung của chúng ta."