"Cái gì? Tứ thúc và đại ca cãi nhau ư? Ta đi xem xem." Cố An An nói xong thì nhấc chân muốn đi nhưng lại bị Hải Thị kéo lại. Nàng ngạc nhiên quay đầu: "Tứ thẩm?"
Mặt Hải Thị hơi trắng bệch, miễn cưỡng mỉm cười: "An An, chú cháu hai người đó cãi nhau có thể là vì việc công, con đừng đi quấy rầy bọn họ."
Cố An An buông mắt im lặng một lát, rồi lại ngước mắt lên nhìn Hải Thị chằm chằm: "Tứ thẩm chẳng hề lo lắng chút nào sao?"
Hải Thị nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của Cố An An, mí mắt giật một cái, áp chế sự bất an trong lòng, mỉm cười: "Ta chỉ biết Tứ thúc con sẽ không nỡ làm bị thương đại ca con đâu."
Cố An An nhìn thật sâu vào mắt Hải Thị một cái, đột nhiên bật cười: "Tứ thẩm nói đúng lắm, là con sốt ruột quá."
Cùng lúc này, Cố Thu vội vội vàng vàng chạy vào, bẩm báo: "Tứ phu nhân, Bát tiểu thư, thiếu gia mời hai người đến đại sảnh."
Cố An An nhíu mày, nhạy bén hỏi: "Cố Thu, có phải Liêu đại ca đến rồi không?"