Lúc Thi Tề nghe bẩm báo rằng công chúa Nguyên Vô Ưu đã xuất cung trở về Hoài Vương Phủ, mặt mày ông liền rối rắm, mặt nhăn mày nhó, nhưng có rối rắm đến đâu thì chuyện này vẫn phải bẩm báo lại với Khánh Đế.
Trong lúc đi từ phía ngoài điện vào đến Ngự thư phòng, Thi Tề phát hiện cả ngày hôm nay chủ tử đã thở dài rất nhiều lần rồi.
Ví như nửa canh giờ trước chủ tử tức giận phất tay áo rời khỏi cung Vô Ưu, nhưng dường như công chúa Vô Ưu không mấy để tâm, ngược lại lúc này lại xuất cung trở về phủ Hoài vương, việc... việc này không phải là ngang nhiên làm mất mặt chủ tử sao?
Quả nhiên, sau khi ông đem việc này bẩm báo xong thì cả khuôn mặt Khánh Đế đều trở nên thâm trầm.
Thi Tề khom lưng, cúi thấp đầu đứng qua một bên, cũng không biết tại sao gần đây ông luôn cảm thấy một luồng áp lực vô hình đang dần dần bủa vây.